₫hàn quốc
hàn quốc-Ông Thanh, vừa là bà con xa, vừa là láng giềng gần cao tuổi, từ tốn nhấp chén trà: "Nghĩ cũng tội nó chứ, hồi đó mà ở lại làng thì biết chui trốn vào đâu, nói chi đến làm ăn nuôi con. Nó như thế cũng là bản lĩnh. Cái thứ không chồng mà chửa thời đó chẳng khác chi con hủi, xóm làng né tránh đã đành, lại còn thấy mặt là đàm tiếu đủ thứ chuyện lớn nhỏ trên trời dưới đất. Con Hồng đẹp gái, trai làng khối thằng mê, mà mê không lấy được lại muốn khuấy cho hôi. Hồi đó đã có thơ xóm làng xỉa xói nó, nghe mà cười chảy nước mắt: "Trâu ta ăn cỏ đồng ta/ Ham chi cỏ tốt mà ra đồng người/ Chỉ vì mê đống vàng mười/ Đến khi sưng bụng khóc cười một thân".
hàn quốc-Ông Thanh, vừa là bà con xa, vừa là láng giềng gần cao tuổi, từ tốn nhấp chén trà: "Nghĩ cũng tội nó chứ, hồi đó mà ở lại làng thì biết chui trốn vào đâu, nói chi đến làm ăn nuôi con. Nó như thế cũng là bản lĩnh. Cái thứ không chồng mà chửa thời đó chẳng khác chi con hủi, xóm làng né tránh đã đành, lại còn thấy mặt là đàm tiếu đủ thứ chuyện lớn nhỏ trên trời dưới đất. Con Hồng đẹp gái, trai làng khối thằng mê, mà mê không lấy được lại muốn khuấy cho hôi. Hồi đó đã có thơ xóm làng xỉa xói nó, nghe mà cười chảy nước mắt: "Trâu ta ăn cỏ đồng ta/ Ham chi cỏ tốt mà ra đồng người/ Chỉ vì mê đống vàng mười/ Đến khi sưng bụng khóc cười một thân".